Em bọc nỗi buồn trong những giọt nước (Ảnh minh họa)
Thư tình: Thư đã cũ!
Có những niềm hạnh phúc chỉ hai đứa mới hiểu mà thôi!
Dương Anh yêu dấu! Em lại một mình đạp xe trên con đường ấy. Qua bưu điện, muốn vào nhưng em bật cười vì trong túi mình chẳng có một xu nào cả.
Mây vắt ngang trời mọng nước, trời đã mưa đâu mà mắt em đã mưa anh nhỉ? Em bọc nỗi buồntrong những giọt nước, chạnh lòng khi thấy một đôi tình nhân. Giá có anh ở đây thì chúng mình cũng sẽ bên nhau như thế. Có những niềm hạnh phúc chỉ hai đứa mới hiểu mà thôi!
Em đã đi qua tuổi ấu thơ một cách dại khờ, dấu chấm là một tình yêu đầu hơi người lớn. Anh đã đến và hình như ước mơ không chỉ còn là mơ ước. Em được nhen lên trong mình niềm tin. Lãng quên đi những mảnh vụn dằm đau em trong quá khứ. Tình yêu khẽ hát bên đời...
Em vẫn yêu anh dù không được ở bên anh (Ảnh minh họa)
Em đã gieo hạt từ nhá nhem chiều mưa ngày em đến. Tự dặn mình chỉ gieo thôi, ai ngờ anh làm mầm yêu em cựa quậy. Để đến lúc cơn mưa qua, chúng mình nhận ra nhau giữa đám đông hôm ấy từ hai người xa lạ hóa thành quen!Chuông điện thoại reo mà đầu dây kia chỉ nghe im lặng. Em không nói chỉ vì không thể nói - lời yêu thương vô nghĩa mất rồi!
Nếu không bao giờ vươn tới vì sao xa mơ ước em cũng vẫn yêu anh dù không được ở bên anh. Lẽ ra em không nên tham lam quá để người con gái khác cũng được hạnh phúc như em đã từng hạnh phúc khi ở bên anh!
***
0 nhận xét:
Đăng nhận xét