Hãy nắm chặt tay và che chở cho em (Ảnh minh họa)
Đừng buông tay anh nhé
Hãy là chỗ dựa vững chắc nhất cho cuộc đời em anh nhé.
Mình quen nhau trong một bữa cơm chiều của một ngày mùa đông, một bữa cơm vội vã của trạm dừng chân cuối cùng trong chuyến xe về quê ăn Tết. Chúng mình nói chuyện hỏi thăm nhau như thể đã quen nhau từ lâu rồi, cùng ăn cơm cùng nói chuyện cho thời gian nhanh chóng qua đi để nhanh chóng được về gặp gia đình sau những ngày tháng xa nhà.
Tưởng rằng em và anh chỉ gặp nhau một lần rồi quên, và cũng sẽ giống như những người xa lạ vì mình từ trước đến giờ chưa từng gặp nhau, rồi khi gặp nhau cũng không để lại địa chỉ để liên lạc. Nào ngờ chúng mình tình cờ gặp lại khi anh là bạn thân của đứa bạn học cấp ba của em. Phải chăng cũng từ ngày ấy em đã cảm thấy không còn lạnh lẽo và thay vào đó là sự ấm áp. Anh đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em.
Mùa xuân mang hơi thở ấm áp, tiết trời trong xanh, muôn hoa đua nở. Mùa hạ oi bức, nóng nực nhưng là mùa mà hầu hết các cô cậu học sinh sinh viên đều vui mừng đón chào. Mùa thu mát mẻ, một số loài cây cũng chuẩn bị thay lá cho một kì nghỉ đông chờ đến mùa xuân đâm chồi nảy lộc. Còn mùa đông thì sao nhỉ? Lạnh lẽo, mưa bão nhưng kì lạ thay năm nào cũng vậy em lại mong chờ một mùa đông mới, một mùa đông mang đến lòng em với bao điều lạnh lẽo và nó có khả năng đóng băng lòng em.
Em luôn tin rằng em sẽ có anh trong cuộc sống này mãi mãi (Ảnh minh họa)
Nhưng mùa đông năm nay thì khác, mùa đông năm nay em đã không còn phải cô đơn, em sẽ không còn phải bước đi một mình trong những ngày mùa đông lạnh lẽo, sẽ không còn phải đi giẫm lá vàng rụng của mùa thu. Em đã có anh. Đã có một người để cùng chia sẻ với em mọi buồn vui trong cuộc sống, có thể cùng em đi đến nơi nào mà em muốn đến, để em không còn phải thấy sợ mỗi khi đêm đông lạnh lẽo ùa về.Em yêu anh và dành cho anh một tình yêu chân thật nhất, trong sáng nhất. Em luôn tin rằng em sẽ có anh trong cuộc sống này mãi mãi. Đúng là cuộc sống luôn có những ngã rẽ bất ngờ nhưng em không muốn nghĩ đến điều đó. Em không muốn tương lai của mình là những chuỗi ngày phải sống trong lo sợ mất nhau, sẽ tan vỡ. Anh đã từng nói với em là đừng suy nghĩ gì cả, mọi chuyện hãy để cho nó tự nhiên. Và em cũng sẽ như vậy, mình quen nhau rất tự nhiên, gặp lại nhau trong sự tình cờ, yêu nhau trong sự tin tưởng và hi vọng mình sẽ có nhau trong suốt cuộc đời này.
Người ta thường nói rằng tình yêu sinh viên sẽ không bền, mười cặp thì có đến chín cặp tan vỡ, nhưng em muốn mình là một cặp đôi còn lại. Em không muốn phải chia xa người mà mình yêu thương và tin tưởng nhất. Đừng bao giờ buông tay em anh nhé. Hãy nắm chặt tay và che chở cho em, vì suốt cuộc đời này em không muốn ai là chỗ dựa cho em ngoài anh cả. Hãy là chỗ dựa vững chắc nhất cho cuộc đời em anh nhé.
HOÀNG MAI (BCK10, ĐHKHXH &NV HCM)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét