Thơ tình: Lặng lẽ
Trái tim em bé nhỏ, mong manh / Trao về anh người đi tìm mộng
Lặng lẽ
Trái tim em bé nhỏ, mong manh
Trao về anh người đi tìm mộng
Biển mênh mông, trời cao rộng
Em kẻ mù dang đôi tay hụt hẫng.
Trao về anh người đi tìm mộng
Biển mênh mông, trời cao rộng
Em kẻ mù dang đôi tay hụt hẫng.
Khoảng trống vắng, hồn mông lung
Chạm đáy lòng cơn say nhức nhối
Anh dẫn em trong men tình tội lỗi
Chạm đáy lòng cơn say nhức nhối
Anh dẫn em trong men tình tội lỗi
Sẽ vụt tắt con đường hai lối anh em!
Sẽ không nhận và cũng chẳng cho thêm
Chút niềm tin đã ra đi vội vã
Anh không thề nhưng đã nguyện em là tất cả
Tất cả trò đùa, dối gạt phải không anh?
Chút niềm tin đã ra đi vội vã
Anh không thề nhưng đã nguyện em là tất cả
Tất cả trò đùa, dối gạt phải không anh?
Hoa tím mặn mà, hoàng hôn phai nắng
Khoe chút hương tàn luyến tiếc khoảng không gian
Biết điều gì khi bóng tối lan tràn
Hoa rũ cánh rơi về miền quên lãng.
Khoe chút hương tàn luyến tiếc khoảng không gian
Biết điều gì khi bóng tối lan tràn
Hoa rũ cánh rơi về miền quên lãng.
Em lặng yên nhìn anh cười lơ đãng
Nhân cách cuối cùng em giữ lại giúp anh
Những ân tình em trao chẳng mong manh
Mặc trái tim em muôn lần nhỏ bé!
Nhân cách cuối cùng em giữ lại giúp anh
Những ân tình em trao chẳng mong manh
Mặc trái tim em muôn lần nhỏ bé!
Đôi bàn tay sẽ cần thêm mạnh mẽ
Để buông rời sự níu kéo từ anh.
Em không nói lời chia tay buốt lạnh
Nhắm mắt hiền và lặng lẽ ra đi,
Để buông rời sự níu kéo từ anh.
Em không nói lời chia tay buốt lạnh
Nhắm mắt hiền và lặng lẽ ra đi,
Anh hỏi em: mình quay lưng đừng nhìn mặt nhau nhỉ?
Em trả lời: Hãy đối diện và nhìn nhau bước tới
Rồi đi qua như chưa từng chờ đợi
Hãy làm thế nếu anh biết mình có lỗi
Để em yên bình về lại chính em
Em trả lời: Hãy đối diện và nhìn nhau bước tới
Rồi đi qua như chưa từng chờ đợi
Hãy làm thế nếu anh biết mình có lỗi
Để em yên bình về lại chính em
Bích Huệ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét