Pages

Subscribe:

Ads 468x60px

Download

Social Icons

Well come to: http://hoainamvina.blogspot.com/- slogan: green life - cuộc sống màu xanh, CHÚC CÁC BẠN MỘT NGÀY VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC + blog này cho những người lãng mạn, nhưng thực tế, hướng thượng hướng thiện, và tìm cho mình một cách sống, một chân lý đẹp...tôi không hứa sẽ giúp được gì cho bạn nhưng tôi sẽ chia vơi 1/2 nỗi buồn

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012

Hai kẻ đói khát đến với nhau


Hai kẻ đói khát đến với nhau
Tôi mở lòng đón nhận một cảm giác ngọt ngào đến không cưỡng lại nổi (Ảnh minh họa)

Hai kẻ đói khát đến với nhau


Tôi cũng không nhớ anh đã phủ những nụ hôn khao khát bao nhiêu lâu trên thân thể tôi.


Chồng tôi ngoài việc chu cấp cho tôi đủ đời sống kinh tế, vật chất, thì chỉ như một người bạn cùng phòng. Vì với anh ấy, sex như là một nghĩa vụ, và tôi có cảm giác như anh chỉ coi tôi là một thứ công cụ cần thiết cho cuộc sống ngoài công việc. Đừng nói tới việc trò chuyện cùng chồng tôi, vì chỉ dăm ba câu hỏi thăm, anh lại kết thúc bằng việc: “Thôi em lo chuyện công việc làm gì cho nhức đầu” và nhiệm vụ của tôi là phục vụ anh, để anh thỏa mãn và… đi ngủ!
Tôi cũng không đòi hỏi, nếu như không vì đứa bạn của tôi có cuộc sống chăn gối quá lý tưởng và thường rót vào đầu tôi những suy nghĩ kiểu: Tôi đã bao giờ được thử kiểu A, làm kiểu B chưa? Tôi đã bao giờ lên đỉnh tới 3 lần trong cùng một đêm chưa… Nghe mà ghen tức. Và rồi tôi quyết định làm một điều vô cùng ngu ngốc: Cặp bồ cùng anh chàng đồng nghiệp.
Hai kẻ đói khát đến với nhau, Bạn trẻ - Cuộc sống, ngoai tinh, ke thu ba, chuyen tinh yeu, hon nhan, chuyen gia dinh, tinh yeu gioi tre, ngoai tinh voi dong nghiep, bao
Tôi tự giận mình đã để say khướt vì rượu của anh… (Ảnh minh họa)
Anh ấy hơn tôi 5 tuổi, cũng đã có gia đình. Chúng tôi đi ăn trưa cùng nhau. Anh mang rượu của anh đi, còn tôi thì chẳng hiểu sao hôm ấy dễ dàng say kinh khủng với rượu vang pha rượu mạnh. Đến độ tôi không đứng lên nổi. Chỉ nhớ anh phải xốc nách tôi và lo lắng gọi tôi ầm ĩ khi tôi cố mãi mà không lết ra khỏi phòng vệ sinh được. Tôi uống được. Tôi đâu dễ say như thế. Anh đưa tôi đến một khách sạn, lấy phòng và dìu tôi nằm lên giường. Cổ họng tôi như bốc cháy vì hơi rượu nóng. Anh lo lắng lấy nước cho tôi, nhưng tôi thậm chí còn không nghển cổ lên mà uống được. Thật bất ngờ, anh ngậm nước vào miệng và nhẹ nhàng ép môi anh vào môi tôi. Lần đầu tiên trong đời, tôi uống nước từ miệng một người đàn ông. Tôi biết mình đang trong cơn say đến không tỉnh táo nhưng sâu thẳm tim tôi, tôi mở lòng đón nhận một cảm giác ngọt ngào đến không cưỡng lại nổi. Tôi cũng không nhớ anh đã phủ những nụ hôn khao khát bao nhiêu lâu trên thân thể tôi. Chỉ biết, tôi thức dậy trong trạng thái dầu óc nặng trịch, nhưng thân thể thì có cảm giác vừa được tắm táp và massage rất kỹ lưỡng. Anh nhìn tôi tủm tỉm cười. Thấy tôi xấu hổ. Tôi tự giận mình đã để say khướt vì rượu của anh…
Cứ tưởng sẽ là vậy thôi, mà rồi tôi không thể rời anh được. Tôi đã nhắn tin chấm dứt mọi thứ vì thấy tội lỗi. Nhưng rồi lại lao vào anh ta mỗi khi hai đứa gặp nhau. Như thể chúng tôi đều là hai kẻ đói khát vậy. Đó là chuỗi ngày mộng mị của tôi.
Cho đến khi tôi quyết định ly dị chồng mình và làm lại cuộc đời mới bởi không còn yêu chồng mình được nữa thì cũng là lúc tôi quyết định rời khỏi anh – đồng nghiệp của tôi. Nó là một quyết định sáng suốt nhất mà tôi đã từng có. Bởi giữa tôi với chồng mình thì tình yêu đã cạn kiệt rồi. Bởi giữa tôi và anh chỉ là mộng mị với nhau và chỉ là cuộc chơi của hai xác thân. Và tôi cần phải kết liễu cuộchôn nhân ấy cũng như một mối quan hệ không ràng buộc ấy. Mặc dù có những lúc, nhớ lại, tôi vẫn thầm cảm ơn anh đồng nghiệp – người đã giúp tôi đủ dũng cảm để khép lại một cuộc hôn nhân thiếu công bằng của mình.
(Phan, HN)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Show 3D